Chỉ vì bản tính nghịch ngợm không đúng lúc, đúng chỗ của mình mà lũ quỷ sứ này đã tự vác họa vào thân.
Nếu một ngày bạn buồn, hãy gọi cho tôi, tôi không hứa sẽ làm bạn cười nhưng chắc chắn tôi sẽ… cười vào mặt bạn.
Chỉ vì chọn nhầm nơi ngả lưng mà tôi đã đánh mất đi chính mình.
Kể từ khi đội chiếc mũ có một chút nặng không hề nhẹ này lên đầu, tôi không còn thấy cô ấy ở bên cạnh nữa.
Vẫn biết trèo cao là ngã đau nhưng trót lên nóc chuồng rồi thì biết nói là tại sao.
Cuộc đời thật lắm bất công, cớ sao tôi lại chổng mông thế này?
Dù nụ cười luôn nở trên môi nhưng cuộc sống của tôi chưa bao giờ là ổn.
Đừng để 4 chiếc chân giò ấy bơ vơ mà.
Giờ em đã biết thế nào là tự chui đầu vào rọ.
Cả chiếc ghế anh mang trên vai là dành cho anh, không phải cho em.
Nếu cuộc đời bỗng dưng ngáng lối đi, hãy cứ bình thản “khợp” cho nó một cái rồi chấp nhận đứng yên tại đấy.
Buồn buồn mắc võng nằm chơi, ngờ đâu võng rối buồn ơi là buồn.
Đừng bao giờ cho người khác cơ hội ném đĩa khi mà họ chỉ biết ném… vào mặt bạn.
Còn lại gì sau nụ hôn kiểu Pháp với nàng ong?
Ông thấy mang hộp có được không? Tôi thấy mang hộp không được vui.
Đừng vì một phút bốc đồng mà để hai phút khóc thét.
Sai một ly, đi một số bộ phận.
Yêu đơn phương chẳng khác nào chơi xích đu một mình rồi mắc kẹt.